cô ấy là của tôi

Ông Pha cười khà khà: thì tôi đánh gãy chân chồng nó. Cô nghĩ tôi là ai chứ? Con Hạ không làm dâu nhà tôi thì chả đứa nào xứng bước chân vào cửa. Còn tôi, còn cô; tôi mà nói sai ông trời đánh chết đứa nào cả gan hãm hại con dâu tôi hòng vào thế chỗ của nó. “Cô ấy yêu linh hồn của người đó, và đó là điều mà tôi không nghĩ rằng có ai đã làm được cho đến khi cô ấy làm được. Tôi không nghĩ rằng có ai đã ủng hộ điều đó cho đến khi cô ấy. Chúng tôi hiện đang bắt kịp ý tưởng đó. Cô ấy đã trả giá cho điều đó. Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Lại Gọi Tôi Đến Nhà Chị Ấy! của tác giả Ta Là Phong Tử.Tổng tài đại nhân luôn lấy chuyện trừ lương làm lý do áp chế cô làm 'việc khổ cực', làm sao đây? cho bạn gái ăn chuối - Chỉ có 1 lý do tại sao bạn gái không yêu bằng miệng hay quan hệ bằng miệng. Oke, còn dưới đây là 5 cách để giúp bạn train cô ấy thích ăn chuối của mình. Đọc thêm: “Tôi cảm thấy như mình đang thực hiện một vụ mua bán ma túy mà không hề vui vẻ”: Scarlett Johansson Was Không hài lòng với Ryan Reynolds vì giữ bí mật cuộc hôn nhân của họ, tuyên bố ngôi sao’Deadpool’đã không đưa cô ấy đi hẹn hò dalam pembuatan program komputer algoritma dibuat pada saat. > Chương 13 Cô ấy là người của tôi EditMacaron Beta Thanh Yên Chương này là để tặng cho bạn Fan Cứng của nhà nick Ngọc Nữ. Các nàng cứ tương tác đi rồi tui up tặng như vầy thì mau có chương lắm nè hí hí. Chuẩn bị chia tay nha quý dị he he… +++++++++++++++++++++++++++++++ Làn khói phun ra trong không trung, khuôn mặt anh dần trở nên u tối. Nhìn không thấu. Úc Tùy liếc anh “Lý do.” Khuôn mặt anh ẩn trong khói phủ lượn lờ có xu hướng tối sầm lại, quai hàm vẫn căng chặt, Hạ Cảnh Tây hút một hơi thuốc, giọng điệu lại nhàn nhạt “Cô ấy không thích hợp.” “Nhưng theo tớ thì cô ấy thích hợp với nhân vật này, không ai so với cô ấy có thể mặc sườn xám mà tạo ra cảm giác và cũng toát lên vẻ đẹp như vậy được.” Hạ Cảnh Tây bỗng dưng nâng mắt lên nhìn về phía Úc Tuỳ. Úc Tùy cong môi. “Không gọi điện thoại cho Tang Nhược sao?” Anh nhẹ nhàng mà đổi đề tài “Nếu cô ấy là người của cậu, thì cậu nên gọi điện thoại cho cô ấy, mời cô ấy trở lại rồi cùng nhau vui vẻ.” “Lần sau lại nói đi.” Hạ Cảnh Tây liễm mắt, thờ ơ nói. Úc Tùy phủi phủi khói bụi. “Cổ tay của cô ấy hình như bị cậu nắm đến đỏ lên.” Anh giống như tùy ý nhắc nhở “Không dỗ sao?” Động tác hút thuốc của Hạ Cảnh Tây ngừng lại một chút. Da thịt cô ấy vốn luôn trắng nõn. “Không được, lúc trước đúng là quá dung túng cô ấy.” Trong cổ họng phát ra những âm thanh nhàn nhạt không có độ ấm, ánh mắt của anh càng ngày càng tối như sắp hoà vào màn đêm mù mịt. Lấy điếu thuốc kẹp giữa ngón tay, Úc Tùy phun ra một vòng khói, đôi mắt híp lại, giọng điệu mang theo mười phần lười biếng, cười như không cười “Con gái đều là phải dung túng dỗ dành.” Hạ Cảnh Tây đối diện với Úc Tuỳ . Anh hừ nhẹ một tiếng, gương mặt càng trở nên lạnh lẽo hơn, vẻ chế giễu không thèm che dấu “Lúc trước không phải cậu cũng dung túng Hứa Lan Thanh, không phải cô ấy vẫn chạy đấy sao?” Úc Tùy khẽ biến sắc . “A.” Anh cười lạnh, môi mỏng câu lên một vòng cung cực lạnh “Cô ấy chơi đủ rồi thì sẽ trở về, nhưng còn Tang Nhược… Cậu tin hay không, nếu cô ấy đi rồi thì sẽ không bao giờ quay trở lại với cậu đâu.” Ánh mắt Hạ cảnh tây lạnh lùng, chắc chắn nói “Cô ấy sẽ không đi.” Úc Tùy cười nhạo. Hạ Cảnh Tây nghe vậy, gương mặt anh không một tiếng động bị nhiễm bởi màn đêm u tối, hô hấp hình như có chút không thuận. “Anh Hạ ……” Hạ Mạnh xuất hiện với vẻ mặt uỷ khuất. Hạ cảnh tây thậm chí không thèm cho cậu ta nửa con mắt. Hạ Mạnh hoảng thật sự, anh ta không sợ trời không sợ đất, duy nhất chỉ sợ Hạ Cảnh Tây, giống như lúc này, anh ta chỉ cảm thấy toàn thân anh Hạ vây quanh bởi hơi thở lạnh lẽo, lạnh đến thấu xương, cực kỳ mãnh liệt, khiến anh ta không dám tới gần. “Anh Hạ, em sai rồi.” Anh ta trong lòng buồn bực, mặt có chút thẹn quá hóa giận mà đỏ bừng, khinh thường cùng tức giận nói “Người phụ nữ kia em đã bảo cô ta cút đi rồi, em thật sự không biết cô ta……” Câu sau, cậu nói không được. Chẳng lẽ muốn cậu ta thừa nhận, từ trước đến nay đều là cậu ta đùa giỡn người khác, lần này lại bị người phụ nữ đó lợi dụng làm đá kê chân, suýt chút nữa đã đã bị đội nón xanh? Cái này cũng giống như chuyện lúc Tang Nhược bị nhục nhã vậy khiến anh ta thật khó mà mở miệng. “Anh Hạ, anh.” Anh ta dứt khoát bỏ hết mặt mũi mà ăn vạ “Em sai rồi, cô ta chắc chắn sẽ không xuất hiện lần nữa, anh đừng vì một người phụ nữ mà đối xử với em như vậy.” Ánh mắt anh lạnh lùng quét qua. Hạ Mạnh nghẹn lại một chút. Đáy mắt Hạ Cảnh Tây toàn là nhuệ khí không chút nào che dấu “Nếu tôi không tới, cậu sẽ định làm gì Tang Nhược?” Một ngụm khí nghẹn ở trước ngực Hạ Mạnh! “Anh Hạ, cô ta……” Anh ta đang định nói chính là sẽ cảnh cáo Tang Nhược, dạy dỗ cô đừng có mà ăn trong chén nhìn trong nồi, thuận tiện trả thù chuyện cô nhục nhã nói anh có bệnh. “Cô ấy là người của tôi.” Câu nói lạnh lùng, khiến cơ thể Hạ Mạnh đột ngột run lên, cảm giác đó giống như ánh mắt của anh Hạ nhìn cậu ta ở trước cửa phòng bao, khiến anh ta cảm thấy sống lưng lạnh lẽo không thể giải thích được. Hạ Mạnh khó chịu, rất khó chịu. Còn không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao! Anh Hạ rõ ràng không yêu cô ta. “Em đã biết anh Hạ, em sẽ không làm gì đâu.” Anh ta nhỏ giọng nói thầm, cố gắng đè ép cảm giác khinh thường đối với Tang Nhược xuống, khó có được lúc thông minh biết nhịn, anh ta quyết tìm đầy đủ bằng chứng xác thực trước. Đêm đó ở thành phố Đông anh ta đã nghe thấy Tang Nhược gọi điện thoại, với giọng nói đó, anh chắc chắn đầu dây bên kia là người đàn ông. Hừ. Chờ xem. Không sớm thì muộn, cậu sẽ khiến cho anh Hạ đá ả Tang Nhược kia đi. Cậu định nói điều gì đó, thì đã thấy anh Hạ rời đi với khuôn mặt lạnh lùng. “Anh Hạ, đợi em với!” Cậu nhanh chóng chạy theo. Úc Tuỳ đứng đó hút nốt ngụm thuốc cuối cùng cho hết điếu, như có như không mà cười lạnh, không rõ là ý gì. ************** Hạ Mạnh quả thực khóc không ra nước mắt. Cậu cảm thấy anh Hạ hình như đang nhắm vào mình, bốn người cùng đánh bài, nhưng không thắng hai người kia, chỉ nhắm anh ta mà thắng, mặc kệ cậu ta ném bài gì ra thì anh cũng sẽ khiến cậu thua tiền hết lần này đến lần khác. Thua đến mức quần cộc gần như không còn nữa nhưng anh cũng không cho cậu đổi người. “Anh Hạ,” Cậu ủy khuất, tức tối nói nhỏ “Mắt em mỏi quá, có thể cho người khác vào thay em hai bàn được không?” Hạ Cảnh Tây ngậm điếu thuốc trên khoé miệng, nghe vậy hờ hững liếc nhìn cậu ta một cái “Nếu đôi mắt của cậu vướng víu như vậy, thì vừa lúc cũng không cần nữa.” Hạ Mạnh “……” Mẹ nó. Lời này nói ra giống như là cậu ta đã nhìn thứ gì không nên nhìn vậy, nhưng cậu ta rõ ràng là cái gì cũng không nhìn thấy gì, ngoại trừ gương mặt của Tang Nhược kia. Nếu sớm biết là Tang Nhược, chắc chắn cậu ta sẽ không nhìn nó đâu. Hạ Mạnh một hơi nghẹn lại, sống dở chết dở khó chịu muốn chết. Lúc này, khoé mắt cậu đột nhiên phát hiện ra thư ký của anh Hạ đang đi tới, ánh mắt lập tức sáng rực như nhìn thấy vị cứu tinh “Anh Hạ, thư ký Tạ đến rồi, anh ta tìm anh là có việc gì sao?” Hạ Cảnh Tây nhướng mắt. “Các cậu chơi đi.”Anh đứng dậy nhường chỗ. “Hạ tổng” Thư ký Tạ thấy anh đi ra ngoài liền nhanh chóng đi theo, đưa cho anh chiếc túi cầm trên tay “Quần áo của cô Tang.” Hạ Cảnh Tây liếc nhìn anh ta một cái. Thư ký Tạ đột nhiên cảm thấy sau lưng ớn lạnh “Hạ tổng?” Hạ Cảnh Tây nhìn chằm chằm bộ quần áo trong túi. “Không có việc gì.”Anh nhận lấy, ngón tay móc vào quai túi giấy, đáy mắt bỗng dưng xẹt qua lạnh lẽo, sương mù như có như không. Anh xoay người, chạm vào điếu thuốc và bật lửa. “Hạ tổng, vậy tôi về trước?” Thư ký Tạ thử thăm dò hỏi. “Ừm.” Thư ký Tạ rời đi nhưng vẫn không nhịn được quay đầu lại liếc nhìn, dáng người đàn ông cao lớn thẳng tắp, nhưng quanh thân lại toát ra một cỗ lạnh lẽo. Nhất là khi gương mặt của anh ẩn hiện trong ánh sáng mờ ảo, lạnh lẽo đến khó tả. Hạ Cảnh Tây không chút để ý phun làn khói. Bóng đêm dần dần trở nên dày đặc. Khói thuốc lượn lờ, anh cho tay vào túi quần lấy điện thoại ra, ngón tay vừa chạm vào màn hình bấm một chuỗi số điện thoại, chỉ là không đợi có tiếng “ Đô” vang lên, anh không ngần ngại mà cắt đứt. Hừ nhẹ một tiếng, anh tùy ý ném túi giấy sang lên ghế sô pha ở bên cạnh. ************ Ánh đèn đường chiếu xuống bao phủ lấy gương mặt tinh xảo của Tang Nhược, một tầng nhàn nhạt, càng lộ ra vẻ đẹp quyến rũ mê ly. Cô thẳng lưng đi về phía trước. Trong lúc vô tình, trong lúc lơ đãng dư quang thoáng qua nhìn thấy xe của Hạ Cảnh Tây. Cô mím chặt môi, đè nén sự chua xót trong lòng, bình tĩnh thu lại ánh mắt. “Chị Nhược Nhược!” Châu Châu thấy cô đi ra, kích động đẩy cửa xe, kéo tay mang cô lên xe, nóng lòng muốn hỏi tình hình, nhưng cô bé lại thấy có có cái gì đó khác hẳn so với lúc đi vào. “Chị Nhược Nhược, chị không vui sao?” Cô bé theo bản năng hỏi. Suy nghĩ phiêu diêu quay trở về, Tang Nhược hoàn hồn. “Không phải không vui.”Cô rũ mắt xuống, phủ nhận. “Thế còn bộ phim thì sao? Đạo diễn Úc nói thế nào?” Nhận nước từ Châu Châu để uống cho thuận họng, Tang Nhược nhếch môi, cố gắng phớt lờ sự không vui đang đọng lại trong lồng ngực “Thành công, đạo diễn Úc nói hợp đồng sẽ được chuẩn bị tốt trong 2 ngày tới.” Đôi mắt Châu Châu sáng lên, cực kỳ vui vẻ “Ahhhhh, Nhược Nhược chị giỏi quá, quá tuyệt vời!” Tang Nhược nhẹ nhàng cười cười. Chỉ cần nghĩ đến có thể cùng đạo diễn Úc hợp tác, tâm trạng tồi tệ do Hạ Cảnh Tây gây ra cuối cùng cũng tiêu tán chút ít. “Chị Nhược Nhược.” “Hả?” Châu Châu hai tay ôm mặt, nhìn Tang Nhược, gương mặt tràn đầy ý cười, làm như thế nào cũng không che giấu hết “Chị Nhược Nhược, chị thật sự quá đẹp luôn đó, cười một cái thôi là lòng em liền sa vào đó, ôi, ôi, ôi…… tim em đập nhanh quá rồi nè.” Tang Nhược bị cô nhóc chọc cười. Nhưng mà có cái gì đó không tự chủ xẹt qua trong đầu cô, trái tim như bị ai đó bóp chặt lại. Hàng mi khẽ rũ xuống giữa bóng đêm, một cổ phong tình khó lòng tả nhuộm lên gương mặt mỹ lệ của cô. “Châu Châu.” “Dạ?” Gương mặt của bản thân phản chiếu qua cửa sổ xe, Tang Nhược nhìn, đầu ngón tay vô thức chạm vào ghế ngồi dưới thân, nhằm muốn xoa dịu cỗ ngột ngạt trong ngực “Chị mặc sườn xám có đẹp không?” Châu Châu trợn to mắt kinh ngạc “Chị Nhược Nhược, chị làm sao vậy? Dĩ nhiên là chị mặc sườn xám rất đẹp nha, em còn chưa từng thấy qua nữ minh tinh nào mặc sườn xám mà đẹp như chị cả.” Chóp mũi Tang Nhược có chút không tự chủ được mà ê ẩm. Cô giống như một đứa trẻ cố chấp, muốn có một câu khẳng định và muốn ai đó dỗ dành mình “Có người nói chị mặc sườn xám rất khó coi.” Cô rất muốn nhẹ nhàng hỏi, rất muốn không để trong lòng, nhưng rốt cuộc vẫn bị ảnh hưởng, giọng điệu rõ ràng có chút rầu rĩ. Châu Châu mắng một tiếng “Người đó hoặc là do ghen tị, hoặc là có mắt như mù! Chị Nhược Nhược mặc sườn xám nhìn rất xinh đẹp, nam nữ đều bị hút hồn, chúng ta mặc kệ những người cổ quái đó.” Cô nhóc nghĩ nghĩ, còn định nói nếu là một người đàn ông nói một người phụ nữ mặc sườn xám khó coi, ngoại trừ mắt bị mù, thì khả năng rất lớn còn lại là người đàn ông đó có tính chiếm hữu mạnh, chỉ muốn bản thân mình nhìn thấy, nhưng nghĩ đến chị Nhược Nhược chưa có bạn trai, nên thôi cô sẽ không nói. Tang Nhược nắm chặt tay, chớp chớp mắt. “Ừ.” Cô cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, không muốn nghĩ về nó nữa. Châu Châu còn muốn an ủi đôi câu, nhưng điện thoại di động của cô vang lên. Tang Nhược vô tình nhìn thấy, nhẹ nhàng nói “Trả lời điện thoại đi, không sao đâu.” Châu Châu ngượng ngùng cười cười, nhưng do vẫn ở trong thời gian làm việc, cô nhóc không nói nhiều được, nên đành nói vài câu rồi để buổi tối gọi video sau. Chỉ trong 1 phút đồng hồ ngắn ngủi, Châu Châu nở nụ cười ngọt ngào, rất ngọt. “Bạn trai à?” Tang Nhược hỏi. Thuyền thuyền gật gật đầu “Dạ đúng á chị Nhược Nhược, bọn em mới ở bên nhau không bao lâu cho nên rất dính nhau, ha ha, em rất vui vẻ, bởi vì lúc đầu em nghĩ rằng chỉ có mỗi em đơn phương anh ấy, nhưng không nghĩ rằng anh ấy cũng yêu thầm em.” Nụ cười trên gương mặt cô nàng chứa đầy sự ngọt ngào. Tang Nhược nhìn thấy vậy, không hiểu sao lại liên tưởng đến khung cảnh tình yêu ngọt ngào của một cặp đôi mà cô vô tình nhìn thấy khi ngắm bình minh ở thành phố Đông, còn có chị Lam Nhiên với người bạn trai nhiều năm của chị ấy. Đều là bộ dáng của tình yêu. Lúc này Đoạn Du gọi điện thoại đến để hỏi xem buổi thử vai diễn ra như thế nào, điều đó đã kéo suy nghĩ của Tang Nhược trở lại. Tang Nhược báo cho tin tức tốt, Đoạn Du và Châu Châu giống nhau, đều vui mừng vì cô. “Đúng rồi.” Nói chuyện vài câu rồi Đoan Du nói đến việc chính “Ngày mốt đừng quên tham gia sự kiện của một nhãn hiệu, chị và Châu Châu đi sớm đến đón em, đến lúc đó sẽ trang điểm ở khách sạn gần nơi diễn ra sự kiện, đỡ phiền phức và cũng thuận tiện.” Tang Nhược gật đầu “Được.” “Còn quần áo thì……” Tang Nhược đột nhiên hỏi “Em có thể thay sườn xám được không?” “Sao em lại muốn mặc sườn xám vậy?” Đoạn Du không phản ứng kịp, theo bản năng hỏi. Tang Nhược quay mặt đi nhìn ra ngoài xe, mím môi “Bởi vì em cảm thấy mình mặc sườn xám rất đẹp.” Nghe cô nói, trong đầu Đoạn Du hiện lên hình ảnh bộ dáng Tang Nhược mặc sườn xám đêm đó ở hội quán Lan Thanh, thật sự không phải là Tang Nhược tự luyến, mà quả thực em ấy mặc vào rất đẹp, phong tình mà không nhận ra, vừa thuần khiết lại vừa quyến rũ. Cho dù cô là phụ nữ cũng không thể nào rời mắt. “Được chứ.” Đoạn Du cười, học giọng điệu của fans hâm mộ nói, “Tang Nhược đẹp nhất!” Đột nhiên nghĩ đến cái gì, cô ấy làm bộ hắng giọng, hạ giọng cảnh báo “Sự kiện kia người tham gia rất đông, không cho phép xảy ra bất cứ sai sót gì, kiên nhẫn một chút, có nghe thấy không?” Hàng lông mi Tang Nhược cụp xuống, ánh mắt cô dừng lại trên cổ tay mình. “Em biết rồi.” Ngoài xe bóng đêm bao phủ dày đặc, cô thấp giọng nhắc lại, không biết là đang đáp lại Đoạn Du hay là đang tự nhủ với chính mình, người sắp kiên trì không nổi nữa “Em biết rồi.” Bức tường nam va vào quá nhiều sẽ đau. Đêm nay, Tang Nhược không có trở lại biệt thự Vận Hà. [Biệt thự mà chương 4 anh đưa chị về sau khi rời hội quán Lan Thanh á] ******* Hôm sau. Tang Nhược đến biệt thự Vận Hà khi đã chắc rằng thời gian này Hạ Cảnh Tây không còn ở đó. Cô vào phòng quần áo tìm chiếc vali trống lúc trước mình chuyển đến và chuẩn bị thu dọn—— “Em muốn đi?” Hơi thở quen thuộc chưa kịp phòng bị đã nhanh chóng xâm nhập vào cô từ phía sau, giọng nói lạnh lùng không chút ấm áp vang lên. Tác giả có lời muốn nói Về anh Hạ, văn án có một câu Hạ Cảnh Tây lòng lạnh lùng, vô tình bạc nghĩa, trời sinh sẽ không yêu người khác càng không cần tình yêu. Cho đến khi gặp Tang Nhược. +++++++++++++++++++++++++++++++++++++ Cảm ơn các bạn đã đọc truyện, nếu thấy hay xin hãy tặng chúng mình một ⭐ và cmt để nhà có thêm động lực nhé, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Nguồn Yên Nhiên Truyện chỉ được đăng tại Wattpap và WordPress của nhà Yên Nhiên, những nơi khác là bản ăn cắp. 1000 10/03/2021 > Phản hồi Báo xấu153 Lượt xem20/07/2022Không được đăng tải lại nội dung khi chưa có sự cho phép của nhà sáng tạohuolongguoguoguoi 0 Người theo dõi 2 Videos Reads 81,174Votes 3,098Parts 54Complete, First published Jan 28, 2020Table of contents1 Tạ Đình Nghi cùng bốn người anh họ Trạch Tue, Jan 28, 2020Tue, Jan 28, 20203Trường mới là trường Cấp 3 - Cô bạn cùng bàn Tue, Jan 28, 2020Thu, Jan 30, 20205 Chọc giận Trạch Huân rồi! Fri, Jan 31, 20206 Bí mật hồi nhỏ giờ mới kể Sat, Feb 1, 2020Sat, Feb 1, 20207 Tung tin đồn, đuổi khỏi trường! Sun, Feb 2, 20208 Tiểu Nghi, anh thật sự rất thích Feb 4, 20209 Cục đá cũng sớm mềm như kẹo dẻo! Thu, Feb 6, 202010 Ngày cuối tuần đặc biệt Sat, Feb 8, 202011 Bốn con người, bốn ý nghĩa - ngày đèn đỏ Tue, Feb 11, 202012 Tấm chân tình của Trạch Huân Fri, Feb 14, 202013 Có chạy đằng trời cũng chẳng thoát được! Sat, Feb 15, 202014 Đình Nghi là tiểu tam? Tue, Feb 18, 202015 Lời thổ lộ ngọt ngào. Thu, Feb 20, 202016 Sự thật có thật sự là vậy? Sat, Feb 22, 202017 Thầy giám thi là Trạch Feb 24, 2020Wed, Feb 26, 202019 Bắt gặp Gian phu dâm phụ!Fri, Feb 28, 202020 À, em đến đây để bức hôn. Sat, Feb 29, 202021 Sự đấu tranh cuối cùng của Trạch Nhân Tue, Mar 3, 202022 Vì người Tiểu Nghi thích là anh! Thu, Mar 5, 202023 Bí mật về tờ giấy đã vứt. Sat, Mar 7, 202024 Đơn thuần là yêu - sinh nhật bất ngờ Wed, Mar 11, 2020Wed, Mar 11, 202026+27 Đêm sinh nhật đầy thất vọng. Fri, Mar 13, 2020Sun, Mar 15, 2020Tue, Mar 17, 202030 Lạc giữa phố Anh, gặp người lạ. Thu, Mar 19, 2020Thu, Mar 19, 2020Sat, Mar 21, 202032 "Tìm giúp tôi một cô gái. "Mon, Mar 23, 2020Tue, Mar 24, 202034 Cuộc hội ngộ giữa hai người đàn ông Thu, Mar 26, 202035 Trạch Huân đến bắt người về thất bạiMon, Mar 30, 2020Tue, Mar 31, 202037 Tâm sự của tôi và chị Fri, Apr 3, 202038 Trạch Huân rất gì và này nọSat, Apr 4, 202039 Trạch Huân cũng muốn uống bia! 1Tue, Apr 7, 202040 Trạch Huân cũng muốn uống bia! 2Wed, Apr 8, 2020Fri, Apr 10, 2020Mon, Apr 13, 2020Wed, Apr 15, 2020Mon, Apr 20, 202045 Người vừa đi, kẻ ở lại đã bắt đầu nhung nhớ Mon, Apr 27, 2020Thu, Jun 4, 2020Thu, Jul 23, 2020Fri, Sep 11, 202047 Cầu hôn ver tác giảTue, Aug 3, 2021Wed, Jul 14, 202148 Em muốn chúng ta có con!Sat, Aug 7, 2021Wed, Oct 27, 202150 Ngoại truyện thú tính của Trạch HuânFri, Oct 29, 2021Một cô gái nhỏ tên Tạ Đình Nghi cùng bốn người anh họ Trạch sống chung từ nhỏ. Bên cạnh tình anh em thân thiết liệu họ còn có tình cảm khác? Cuối cùng là 1 đối 1, hay 1 đối 4 đây? Hãy cùng đồng hành với "Cô ấy là của chúng tôi "để biết rõ hơn nhé! Tình trạng Full Số chương 50 + ngoại truyện Review câu nói độc quyền "Em làm sai chúng tôi nguyện bào chữa cho em, người khác làm sai chúng tôi sẽ trừng phạt họ! Vì vậy đừng lo... Có chúng tôi ở đây, bất kể ai cũng không được phép ức hiếp em!" "...dù có chuyện gì xảy ra cũng phải nói cho chúng tôi, trở về Trạch gia chúng tôi sẽ bảo vệ em..." "Nếu tình cảm của một cậu bé 7 tuổi được xem là tình yêu thì tôi thừa nhận, tôi biết yêu năm 7 tuổi...Chiếc nhẫn này tôi muốn đeo cho em, tôi muốn em của riêng tôi..." " Bây giờ anh là chồng em, không phải giáo sư."2nhi Từ điển Việt-Anh của cô ấy Bản dịch của "của cô ấy" trong Anh là gì? vi của cô ấy = en volume_up her chevron_left Bản dịch Người dich Cụm từ & mẫu câu open_in_new chevron_right VI của cô ấy {đại} EN volume_up her Bản dịch VI của cô ấy {đại từ} của cô ấy từ khác của bà ấy, của nó, của bà ta, của cô ta volume_up her {đại} determiner Cách dịch tương tự Cách dịch tương tự của từ "của cô ấy" trong tiếng Anh của giới từEnglishofấy đại từEnglishyouthoseấy liên từEnglishthatcô đại từEnglishyouyouyouyouyouyouyoushesheyousheyoucô danh từEnglishteacherauntmisscủa cô ta đại từEnglishher Hơn Duyệt qua các chữ cái A Ă Â B C D Đ E Ê G H I K L M N O Ô Ơ P Q R S T U Ư V X Y Những từ khác Vietnamese của Mỹcủa aicủa anh ấycủa bà tacủa bà ấycủa bạncủa bố thícủa chúng tôicủa các bạncủa cô ta của cô ấy của cảicủa cải thừa kếcủa cải tiền bạc cướp đượccủa cải tự nhiêncủa gia truyềncủa hàng thuốccủa hàng tiện dụngcủa hàng tạp hóacủa hắncủa họ commentYêu cầu chỉnh sửa Động từ Chuyên mục chia động từ của Chia động từ và tra cứu với chuyên mục của Chuyên mục này bao gồm cả các cách chia động từ bất qui tắc. Chia động từ Cụm từ & Mẫu câu Chuyên mục Cụm từ & Mẫu câu Những câu nói thông dụng trong tiếng Việt dịch sang 28 ngôn ngữ khác. Cụm từ & Mẫu câu Treo Cổ Treo Cổ Bạn muốn nghỉ giải lao bằng một trò chơi? Hay bạn muốn học thêm từ mới? Sao không gộp chung cả hai nhỉ! Chơi Let's stay in touch Các từ điển Người dich Từ điển Động từ Phát-âm Đố vui Trò chơi Cụm từ & mẫu câu Công ty Về Liên hệ Quảng cáo Đăng nhập xã hội Đăng nhập bằng Google Đăng nhập bằng Facebook Đăng nhập bằng Twitter Nhớ tôi Bằng cách hoàn thành đăng ký này, bạn chấp nhận the terms of use and privacy policy của trang web này.

cô ấy là của tôi